Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3

Phần 32: Lời Của Nữ Oa

Tư Vong Ưu cũng vuốt ve bạch tượng, chơi đùa với nó, chợt la hoảng lên:
– Ôi chao, những người xấu kia thật là lòng dạ độc ác, bọn họ đánh ngươi thật đáng thương, Cảm Trụ ngoan, kẻ nào độc ác như vậy?

Tần Lâm nghe vậy thoáng động trong lòng, đi tới quan sát tỉ mỉ, quả nhiên dưới bẹn bạch tượng có không ít vết sẹo, trong đó có mấy chỗ còn chưa có khép lại, nhìn dáng dấp có chừng năm ba ngày, giống như là bị sắt nung đỏ ấn vào.

Lần trước cũng thấy những vết thương này, vốn tưởng rằng là hiện tượng bình thường khi dạy voi, không suy nghĩ sâu xa. Lúc này Tư Vong Ưu kêu lên, Tần Lâm càng phát giác có vấn đề.

Từ Tân Di tới gần bên cạnh hắn, thấp giọng nói:





– Chẳng lẽ là ai muốn lợi dụng bạch tượng làm chuyện xấu, nên lúc dạy voi mới dùng đến thủ đoạn này?

Tần Lâm gật đầu một cái, quả thật là như vậy, hơn nữa từ thủ đoạn ác độc như vậy có thể thấy được, tâm trạng của kẻ dạy voi này nôn nóng không kịp chờ đợi.

Tư Vong Ưu nhẹ nhàng sờ vết thương bạch tượng, cẩn thận thổi nhẹ, sau đó lại nói:

– Ôi, bại hoại, tên bại hoại nào ghê tởm như vậy, dưới bẹn Cảm Trụ ngươi có vết thương, trên mông còn có vết roi. Thật là ghê tởm, tên bại hoại kia còn cầm roi đánh ngươi.

Trong lúc bất chợt không khí trở nên ngưng đọng, trừ Tư Vong Ưu ra tất cả mọi người đều dùng ánh mắt khác lạ nhìn Tần Lâm, bởi vì không phải là ai khác, chính là Tần trưởng quan đã cầm roi đánh bạch tượng vào hôm nó nổi điên giết chết Hoa lão thung.

Từ Tân Di ranh mãnh chớp chớp mắt:

– Tần Lâm, chàng nói xem là tên bại hoại nào cầm roi đánh Cảm Trụ? Chúng ta bắt hắn lại trừng phạt một trận đích đáng có được hay không?

Tư Vong Ưu nhận ra được giọng Từ Tân Di có vẻ kỳ quái, xoay người lại nhìn Tần Lâm một chút, vẻ mặt có chút nghi ngờ.

– Đương nhiên là tên bại hoại không chuyện ác nào không làm.

Tần Lâm nghĩa chính từ nghiêm nói:

– Loại người xấu như vậy, nếu như bị ta bắt được, nhất định phải treo ngược lên đánh một trăm lần.

Lúc này Tư Vong Ưu mới gật đầu liên tục vài cái, múa may quả đấm, ngây thơ nói:

– Đúng vậy, cứ làm như vậy, ca ca là một người thật tốt!

Cơ mặt Ôn Đức Thắng không tự chủ được khẽ giật giật, trời ơi, Tần trưởng quan của chúng ta lại là người tốt…

– Chỉ giỏi lừa gạt trẻ con.

Từ Tân Di nhìn Tần Lâm bĩu môi, không có gì để nói với tên mặt dày này.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tư Vong Ưu nhăn nhó, khẩn cầu nói:

– Ca ca, có thể thả Cảm Trụ ra được chăng, nó bị cột như vậy quả thật hết sức đáng thương.

Tần Lâm nhìn Ôn Đức Thắng thăm dò, tôn trọng ý kiến vị quản sự Tuần Tượng sở này.

– Voi nhớ chủ cũ, nếu chủ nó đã tới đây vậy thả ra cũng không có vấn đề gì.

Ôn Đức Thắng gật đầu một cái, sau đó lệnh cho thủ hạ tháo xích sắt cột bạch tượng ra.

Thật ra tính tình bạch tượng khá ôn hòa, sau khi được tự do cũng không có bất kỳ dị động nào, bất quá chỉ đi chậm rãi mấy vòng, lại vươn vòi ra chơi đùa với Tư Vong Ưu, sau khi gặp lại chủ cũ, tinh thần nó có vẻ rất tốt.

Bé gái chơi đùa với bạch tượng, Tần Lâm liền hỏi Ôn Đức Thắng:

– Có lục soát điều tra trong nhà Tào Hỷ chưa? Ngoài ra lục soát trong ngoài chuồng voi, có phát hiện ra thứ gì có thể phát ra thanh âm kỳ dị đó hay không?
– Tào Hỷ là một hán tử độc thân, một người ăn no cả nhà không đói bụng, gia đình y trống rỗng, cũng không tìm được gì…

Ôn Đức Thắng lộ vẻ khổ sở, lại tỏ ra cực kỳ khẳng định:

– Sau khi trưởng quan đi rồi, ty chức dẫn theo các huynh đệ lục soát tỉ mỉ trong ngoài chuồng voi ba lần, cũng không tìm thấy thứ gì có thể phát ra thanh âm.

Là như vậy sao… Tần Lâm sờ cằm trầm ngâm, chợt nhíu mày:

– Tư Vong Ưu tiểu muội muội, muội có thể ra lệnh cho Cảm Trụ công kích người khác được chăng?

Tư Vong Ưu quay đầu lại, đôi mày thanh tú khẽ dựng lên, tỏ vẻ không hiểu:

– Đương nhiên là được, nó vốn chính là voi chiến, hơn nữa sau khi lớn lên còn là vương giả trong voi chiến.
– Muội hãy khống chế nó, ặc, tấn công đống cỏ kia đi…

Tần Lâm chỉ chỉ một đống cỏ chất trong góc chuồng voi.

Tư Vong Ưu vỗ vỗ chân voi, tay chỉ đống cỏ một cái:

– Cảm Trụ, đi!

Bạch tượng rống dài một tiếng, vẻ mặt trở nên hung bạo, hung mãnh xông tới đống cỏ giống như một chiếc xe ủi đất nặng nề, vừa húc vào đống cỏ lập tức khiến cho nó tung bay tan tác.

– Chính là như vậy…

Từ Tân Di tranh trước kêu lên:

– Ngày đó nó nổi điên chính là như vậy!
– Cảm Trụ, ngoan nào…

Tư Vong Ưu lại thét to, bạch tượng liền bình tĩnh lại, ngoan ngoãn ngồi xổm người xuống, chiếc vòi dài nhàn nhã phe phẩy giữa không trung.

Xem ra ngày đó là có người dùng phương thức nào đó ra lệnh cho bạch tượng tấn công, kích thích bản năng voi chiến của nó, coi Hoa lão thung đáng thương là đối tượng công kích.

Như vậy rốt cục thanh âm kia là gì?

Tần Lâm suy nghĩ một chút, bảo Từ Tân Di cỡi Uy Vũ Đại Tướng Quân chạy.

Làm gì vậy? Từ Tân Di không hiểu vì sao, bất quá vẫn rất nghe lời cỡi con voi lớn nhất kia chạy quanh chuồng giống như lần trước.

Tần Lâm lại ra lệnh cho các vị quản tượng làm giống như lần trước, ai tắm voi thì tắm, ai cho ăn thì cho ăn, ai dắt voi đi dạo thì dắt, cũng nói chuyện với nhau giống như bình thường.

Chuồng voi vô cùng rộng lớn, không gian bao la, người voi vừa động lập tức trở nên hết sức huyên náo.

Cảm thấy tình hình đã gần giống như lần trước bạch tượng nổi điên, cuối cùng Tần Lâm mới bảo Tư Vong Ưu đứng cách xa năm trượng nhỏ giọng ra lệnh, lại bảo bạch tượng tấn công đống cỏ.

– Cảm Trụ đi, Cảm Trụ, đi!

Tư Vong Ưu bắt đầu theo như lời Tần Lâm nhỏ giọng kêu, kết quả bạch tượng chỉ phe phẩy lỗ tai mà không hề có bất kỳ phản ứng nào. Tư Vong Ưu dần dần gia tăng thanh âm, cuối cùng dùng hết toàn lực quát lên, bạch tượng mới nghe được, nghi ngờ nhìn chủ nhân một cái, lúc này mới xông về phía đống cỏ, động tác rõ ràng do dự hơn lần trước rất nhiều.

Được rồi, Tần Lâm tỏ vẻ cụt hứng phất phất tay, ra hiệu cho mọi người dừng lại, Tư Vong Ưu chạy tới an ủi bạch tượng.

Từ Tân Di từ trên lưng của Uy Vũ Đại Tướng Quân xuống, đã hiểu dụng ý Tần Lâm:

– Xem ra không phải là dùng biện pháp như thế ra lệnh!

Mới vừa rồi tiếng kêu của Tư Vong Ưu lớn tới mức khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều có thể nghe được, bạch tượng Cảm Trụ cách đó năm trượng mới phát động công kích. Nếu như ngày đó hung thủ cũng ra lệnh cho bạch tượng giết người với thanh âm lớn như vậy, phá án đâu cần phiền phức, đã sớm bị người khác nghe thấy bắt được.

Tần Lâm nhớ loại thanh âm đó là vô cùng nhỏ nhẹ, xen lẫn trong huyên náo không dễ dàng gì bị người khác phát giác, rốt cục là cái gì?

Bạch tượng nằm trên mặt đất, Tư Vong Ưu có chút mất hứng đưa tay nhéo lỗ tai nó:

– Cảm Trụ Cảm Trụ, vì sao mới vừa rồi ngươi không nghe mệnh lệnh của ta? Đôi tai ngươi lớn như vậy, không phải là lời của Nữ Oa nương nương cũng có thể nghe sao?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng