Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hấp diêm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3

Cẩm Y Vệ Đại Minh – Quyển 3

Phần 113: Luyện Binh

Đột nhiên Cẩm Y Hiệu Úy Bắc Trấn Phủ Ty bên ngoài ồn ào lên, Tần Lâm đưa mắt ra hiệu, Lục Viễn Chí liền đi ra ngoài xem đã xảy ra chuyện gì.
Không bao lâu tên mập liền dở khóc dở cười trở lại, lắc đầu nói:

– Những tên lỏi đáng ghét này quả thật là không có vương pháp, tới chỗ Thích Đại Soái còn kêu khổ, nói thức ăn không ngon, tranh cãi với hỏa đầu quân của quân doanh. Theo đệ thấy, đám chết bầm này ở kinh sư ăn thịt cá đã quen, hiện tại ăn chút trà thô cơm lạt, làm sạch dạ dày cũng tốt.

Lục Viễn Chí nhìn cả bàn tiệc phong phú trước mắt, thần sắc có vẻ chế nhạo. Y đi theo Tần Lâm thấy các hành vi của Thích Kế Quang, cảm thấy vị Đại Soái trị quân này cố nhiên lợi hại, nhưng đối nhân xử thế dường như…

Sắc mặt của Thích Kế Quang lập tức trở nên xấu hổ, cực kỳ ngượng ngùng.





Tần Lâm suy nghĩ một chút, đột nhiên lắc đầu một cái:

– Thích Đại Soái, thật là bội phục, rốt cục đệ cũng hiểu nỗi khổ của lão huynh. Thích Kim, nói thật cho ta biết, phải chăng là bá phụ ngươi chỉ có một bộ quan phục mới duy nhất, bình thời đều mặc chiến bào cũ rách? Để có được một bàn tiệc này, phải chăng là đã bắt các ngươi ăn cơm rau thanh đạm mấy ngày?
– Ngươi… Làm sao ngươi biết?

Thích Kim cả kinh từ trên ghế nhảy dựng lên, đụng đũa rơi xuống đất.

– Đâu có chuyện như vậy, Tần huynh đệ chỉ nói mò.

Thích Kế Quang ra sức nháy mắt với Thích Kim, lại nhìn về phía Tần Lâm cố gắng cười nói:

– Lão ca vũ chức nhất phẩm, bổng lộc cũng không thấp, đâu tới mức nghèo như vậy.

Tần Lâm vỗ bàn một cái:

– Thích huynh, huynh còn muốn lừa gạt đệ nữa sao? Nếu như huynh đã có quan phục mới, lúc ở kinh sư cũng đã mặc qua, tại sao không mặc tới đón tiểu đệ? Đó cũng không phải diễn trò giả bộ thanh liêm trước mặt quan binh trong doanh, mà vì huynh phải cỡi ngựa, lo rằng bộ quan bào chỉ tiếp khách mới mặc của mình sẽ bị ma sát mài mòn trên lưng ngựa, cho nên sau khi về doanh mới thay nó vào.
– Thích Kim hiền điệt sức ăn rất mạnh, lúc ở kinh sư ăn vịt quay Tiện Nghi phường, đệ thấy y ăn rất nhanh, hiện tại lại không có bệnh gì, vì sao đối mặt bàn tiệc phong phú lại không ăn nổi? Rõ ràng là vì y nghĩ tới thường ngày huynh ăn cơm lạt trà thô, phải tiết kiệm bạc mời khách cho nên không ăn nổi.

Thích Kế Quang ngơ ngẩn, tiếp theo nở nụ cười khổ:

– Lão đệ quả nhiên mắt thần như điện, giấu giếm được người khác nhưng không giấu giếm được ngươi.

Thích Kim cúi đầu, tức tối tới nỗi mặt đỏ bừng, hậm hực nói:

– Mặc dù bổng lộc bá phụ phong phú, nhưng bình thời trong doanh chi tiêu lại cực kỳ tiết kiệm, để lấy bạc đó tặng lễ cho Đại lão gia ở kinh sư, chi tiền tử tuất cho cô nhi quả mẫu của tướng sĩ hy sinh. Đến kinh sư bái kiến các Đại nhân tiên sinh, nếu mặc quan phục cũ người ta sẽ nói không cung kính, cho nên dành riêng một bộ mới lúc bái kiến khách mặc vào giữ thể diện. Bình thời ăn cơm cũng là rau nhiều thịt ít, gặp khách quý tới mới chuẩn bị yến tiệc…

Lục Viễn Chí ngây người ra tại chỗ, nụ cười hoàn toàn đọng lại trên mặt, ngàn vạn lần không ngờ rằng trên đời này còn có loại người như Thích Kế Quang. Bản thân lão chịu khổ, chịu tội còn không được tiếng, thậm chí theo đám thanh lưu thấy, lão hối lộ đưa lễ, dập đầu lạy khắp nơi, tự chịu vô sỉ, rõ ràng là mất hết thanh danh. Nhưng lão lại không có nửa câu oán hận, vẫn tỏ ra nhiệt huyết sôi trào.

Cho nên đến lúc này cũng đã hiểu ra hết thảy, vì sao Thích Kế Quang lại được các tướng sĩ ưu ái như vậy, tại sao lão có thể chỉ huy quân đội thuần thục tự nhiên như cử động cánh tay. Bởi vì lão dùng tâm huyết bồi dưỡng cánh quân này, giống như cây đuốc tự thiêu đốt mình, chiếu sáng khắp cả biên giới phía Bắc triều Đại Minh.

– Hôm nay thật là, điệt nhi ta không biết chuyện nói hươu nói vượn, khiến cho Tần lão đệ chê cười…

Thích Kế Quang cười xấu hổ, chắp tay một cái với Tần Lâm.

Tần Lâm nào còn cười được, Thích Đại Soái dụng tâm tới cực điểm, khiến cho hắn bội phục vô cùng, nhưng trong lòng xoay chuyển ý nghĩ lại vỗ bàn một cái:

– Sai lầm rồi, lão ca sai lầm rồi!

Thích Kế Quang làm sai chỗ nào? Lục Viễn Chí, Ngưu Đại Lực ngạc nhiên, sắc mặt Thích Kim hơi lộ vẻ tức giận, chỉ có bản thân Thích Kế Quang vẫn tươi cười như thường:

– Hiền đệ nói nhất định là kim ngọc lương ngôn, ngu huynh nhất định rửa tai lắng nghe.

Tần Lâm nghiêm nghị nói:

– Thích lão ca, đệ hỏi huynh, Trương Tướng gia là coi trọng chút tiền tài của huynh đưa tặng, hay là coi trọng tài thống soái của huynh, nhờ tài huynh làm tường đồng vách sắt phía Bắc triều Đại Minh, từ đó sáng lập một hoàn cảnh hòa bình giúp cho lão đẩy mạnh triều chính mới?
– Tằng Tỉnh Ngô trẻ trung khỏe mạnh, mới vừa làm được Binh bộ Thượng Thư, đang muốn đại triển hoành đồ, chẳng lẽ y chỉ vì tiền hiếu kính của huynh mới ủng hộ sao? Không sai, Tằng Tỉnh Ngô cũng không phải là trong veo như nước, nhưng năm xưa y đề cử Lưu Hiển lãnh binh diệt loạn người Bặc, chẳng lẽ là vì Lưu Hiển đưa lễ vật cho y trọng hậu nhất hay sao?
– Hiền đệ nói rất có lý.

Thích Kế Quang cười khổ, thần sắc có vẻ bất đắc dĩ:

– Bất quá bây giờ trong quan trường đều chú trọng đạo lý này, nếu như quá mức tùy tiện vô lễ, người ta sẽ nói ngươi là một tên vũ phu còn lên mặt tự cao tự đại. Ôi, ngu huynh không bằng hiền đệ được…

Tần Lâm là thiếu niên đắc chí, lại được mặt rồng ưu ái, qua lại ung dung giữa các phe thế lực, tự nhiên hành sự không cố kỵ gì. Thích Kế Quang đã đến tuổi tri thiên mệnh, hai bên tóc mai đã bạc, sống trên lưng ngựa đã mấy chục năm, chính mắt thấy những chiến hữu cùng đồng liêu như Hồ Tông Hiến, Chu Hoàn, Trương Kinh, Lư Thang, Du Đại Du nếu không bị hạ ngục oan vậy cũng chết đi trong uất ức, cho nên lão phải vô cùng cẩn thận, chỉ sợ bước sai lầm giẫm vào vết xe đổ của những người này.

Tần Lâm lắc đầu một cái, tỏ vẻ ôm đồm cả chuyện này:

– Huynh cứ nghe đệ không sai, chỗ của Trương Tướng gia, Tằng Thượng Thư không cần đưa những lễ vật hoa mỹ mà không thật như châu ngọc, da điêu… huynh chỉ cần đưa chút đặc sản quê là đủ rồi, ngàn dặm đưa lông ngỗng, lễ nhẹ tình ý nặng. Còn bên Kế Liêu Tổng Đốc Cảnh Định Lực cứ việc miễn, chuyện này tiểu đệ có thể làm chủ thay y.

Thích Kế Quang có hơi chần chờ, lão biết quan hệ giữa Tần Lâm và Trương Cư Chính, Tằng Tỉnh Ngô rất tốt, trong lời nói Cảnh Định Lực cũng hàm hồ nhắc tới tên Tần Lâm, bất quá nếu là như vậy…

Lục Viễn Chí im lặng nãy giờ, hiện tại cũng xen vào nói:

– Thích Đại Soái yên tâm, chuyện của tướng phủ, Tần tướng quân nhà ta nói được nhất định làm được. Cho dù là hắn nói Tướng gia không nghe, chỉ cần nhờ Trương tiểu thư nói giúp, rốt cục Tướng gia cũng sẽ nghe theo.

Tần Lâm vỗ vai tên mập một cái, lại cười nói:

– Thích huynh, thật ra thì bảo huynh không nên đưa lễ trọng cho Trương Tướng gia nữa cũng là vì muốn tốt cho huynh, tránh cho xảy ra thất lễ, lúc ấy lại mất lòng cả đôi đàng.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng
Chính sách bảo mật | Điều khoản sử dụng